Bệnh viện thiếu y tá
70% công việc tại bệnh viện do y tá đảm nhiệm nhưng thu nhập chỉ 7-8 triệu đồng một tháng, nhiều người nghỉ việc, khó tuyển dụng nhân sự.
Theo Bộ Y tế, tỷ lệ điều dưỡng trên dân số của Việt Nam rất thấp so với phần còn lại của thế giới, trung bình là 11,4 / 10.000 dân. Số lượng y tá trên mỗi bác sĩ ở nước ta cũng rất thấp. Trên thế giới, cứ một bác sĩ thì có 3-4 y tá, Nhật Bản có 9-10 y tá, Việt Nam ít hơn hai y tá cho một bác sĩ. Thực trạng này khiến công việc của các điều dưỡng viên, đặc biệt là các bệnh viện tuyến cuối rất căng thẳng. Đặc biệt, sau khi dịch Covid-19 bùng phát, số lượng y tá nghỉ việc tăng cao, càng gây khó khăn hơn.
Đơn cử như Khoa Hồi sức Phẫu thuật Tim của bệnh viện đa khoa hạng I TP.HCM trước đây có khoảng 26-27 điều dưỡng thì nay chỉ còn 13 điều dưỡng viên nghỉ việc lẻ tẻ trong hai năm qua, một số. chuyển sang bệnh viện tư nhân, một số ít chuyển nghề như phụ giúp việc kinh doanh của gia đình, bán hàng online …
Phần lớn lý do nghỉ việc là do công việc căng thẳng, áp lực, liên quan đến tính mạng người bệnh, làm ca đêm nhiều, môi trường nhiều nguy cơ, con nhỏ. Trong khi đó, thu nhập của những người đã đi làm lâu năm chỉ khoảng 7-9 triệu đồng / tháng, không đủ trang trải cho nhu cầu sống ở thành phố lớn. Chưa kể, với tình trạng một số loại vật tư rẻ, kém chất lượng được tuyển vào bệnh viện thì công việc của điều dưỡng viên càng thêm khó. Các đơn vị y tế tư nhân có chính sách thu hút nhân lực tốt hơn khối y tế công lập.
“Ca trực trước đây của 5 y tá giờ chỉ còn 3 người, những người còn lại phải gánh thêm công việc. Mấy tuần gần đây, do thiếu vật tư nên số ca phẫu thuật giảm hẳn, ai cũng cố gắng cầm cự mà quay trở lại làm việc.” Về lâu dài sẽ rất khó khăn ”, bác sĩ trưởng khoa nói và cho rằng“ những bất cập hiện nay nếu không giải quyết kịp thời rất dễ dẫn đến khủng hoảng y tế ”.
Tại cuộc họp cuối tháng 8, Giám đốc Sở Y tế TP.HCM Tăng Chí Thượng cho biết, khó khăn lớn nhất của ngành lúc này là nguồn nhân lực luôn biến động. “Thời gian gần đây, ngày nào tôi cũng phải ký đơn xin nghỉ việc đối với các cán bộ y tế công lập. Không chỉ ở tuyến cơ sở mà hầu hết là bác sĩ, điều dưỡng ở các bệnh viện công lập”, anh nói. Đa số những người nghỉ việc đều là những người có thâm niên và kinh nghiệm, nếu tuyển được người mới thì họ cũng cần thêm thời gian đào tạo và huấn luyện.
Theo ông Thường, khó nhất hiện nay là điều dưỡng viên, chưa bao giờ bệnh viện nào tuyển điều dưỡng viên lại khó như hiện nay. Ông nói: “Các bác sĩ có thể làm việc trong các phòng khám để tăng thu nhập, nhưng các y tá hoàn toàn phụ thuộc vào mức lương của nhà nước.
Làm việc chăm chỉ, thu nhập ít ỏi
Ông Phạm Đức Mục, Chủ tịch Hội Điều dưỡng Việt Nam cho biết, 60-70% công việc của bệnh viện do điều dưỡng viên đảm nhận. Sự phục vụ của điều dưỡng viên là công việc trực tiếp nhất, trực tiếp nhất, thường xuyên nhất, đầu tiên và cuối cùng không chỉ đối với bệnh nhân khi ra vào bệnh viện mà còn trong cuộc đời của mỗi người, điều dưỡng viên là nhân chứng đầu tiên khi họ chào đời và có thể người cuối cùng tiếp xúc khi rời khỏi thời gian.
“Là lực lượng lao động chính nên vai trò của điều dưỡng viên Việt Nam chưa được nhìn nhận đúng vị trí, vai trò và công sức bỏ ra nhiều nhưng thu nhập thấp, không được coi trọng, ít cơ hội phát triển nghề nghiệp”. Anh Mười chia sẻ.
Như y tá Mai, làm việc tại bệnh viện chăm sóc bệnh nhân HIV / AIDS, thường xuyên phải đối mặt với nguy cơ phơi nhiễm khi tiếp xúc với bệnh nhân. Mỗi ngày, cô chăm sóc hàng trăm bệnh nhân, từ việc dọn dẹp vệ sinh cho đến các thủ tục khám chữa bệnh khác. Bà cho biết, bệnh nhân giai đoạn cuối mang nhiều bệnh nhiễm trùng cơ hội, lở loét khắp người. Bà cho biết: “Có những bệnh nhân phải cuộn mình trong hàng chục tấm ga trải giường để hấp thụ lượng huyết tương rò rỉ liên tục nên phải thay vài giờ một lần. Ngoài ra, cô và các đồng nghiệp còn chăm lo đời sống tinh thần, hỗ trợ người bệnh vì họ không có gia đình.
Cô cho biết, khó khăn lớn nhất đối với điều dưỡng viên là nguy cơ lây nhiễm bệnh như khi lấy máu, tiêm tĩnh mạch không thành công, giẫm phải kim tiêm … Ngoài ra, việc xử lý rác thải như phân loại các vật sắc nhọn, nguy hiểm, rác thải y tế, rác thải sinh hoạt, không đúng cách. lưu giữ chất thải nguy hại … cũng có nguy cơ. Một khó khăn nữa là nguy cơ bị hành hung khi bệnh nhân lên cơn thèm thuốc hoặc có vấn đề về tâm lý.
Hay điều dưỡng Sơn 28 tuổi, công tác tại Khoa Cấp cứu (ICU) của một bệnh viện tuyến cuối ở Hà Nội. Đến 3h sáng 17/9, anh vẫn cùng 4 đồng nghiệp luôn túc trực để xử lý, tiếp nhận các ca cấp cứu. cứu hộ, trong khi còi xe cứu thương liên tục vang lên để đưa bệnh nhân nặng từ tuyến dưới lên. Khoa ICU mỗi ngày tiếp nhận hơn 200-250 bệnh nhân, trong đó khoảng 70% bệnh nhân nặng. Nơi đây được coi là nơi đầu của cơn bão, là “chuyến xe định mệnh cuối cùng” của bệnh nhân, tính chất công việc rất căng thẳng.
Khoa của anh ấy có khoảng 20 bác sĩ và 80 y tá, nhưng “thực ra lúc nào cũng ít hơn vì có những người nghỉ ốm, nghỉ phép, đi công tác”. Trong mỗi ca trực, hai bác sĩ và 10 y tá chăm sóc toàn diện cho bệnh nhân từ việc uống thuốc, tắm rửa, vệ sinh cá nhân, ăn uống. Cứ ba giờ một lần, y tá kiểm tra và theo dõi sinh thiết của bệnh nhân. Riêng khu vực tiếp nhận, có nhiều công đoạn cần xử lý nên có 5 biên chế – gần một nửa số thuyền viên túc trực nhưng “lúc nào cũng quá tải”, ông Sơn nói.
Khối lượng công việc lớn, tuần nào anh cũng trực 2-3 đêm nhưng lương cao nhất cũng chỉ khoảng 9 triệu đồng, kể cả phụ cấp. “Số người nghỉ việc ngày càng nhiều, những người mới tuyển thường chưa có nhiều kinh nghiệm, trong khi điều dưỡng hồi sức cấp cứu đòi hỏi phải thông thạo các loại máy móc, mất thời gian đào tạo khiến công việc của những người già càng khó khăn hơn. gánh nặng ”, nam điều dưỡng bày tỏ. Ca đêm, anh và các đồng nghiệp hầu như không có thời gian để ngủ.
Điều dưỡng duy trì
Phạm Văn Tác, Vụ trưởng Vụ Khoa học Công nghệ và Đào tạo, Bộ Y tế cho biết, Việt Nam hiện có 43 trường đại học đào tạo hơn 5.000 điều dưỡng viên, 100 trường cao đẳng đào tạo 30.000 điều dưỡng viên, 50 trường trung cấp đào tạo khoảng 15.000 điều dưỡng viên. Vì vậy, ông cho rằng Việt Nam không thiếu điều dưỡng viên, thậm chí cung cấp nhân lực cho nước ngoài.
Tuy nhiên, Việt Nam vẫn chưa đạt được mức khuyến nghị của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) là một bác sĩ cần 3-4 điều dưỡng. “Đã có nhiều cơ chế, chính sách để nâng cao chất lượng nhưng vẫn còn nhiều vướng mắc nên chưa thể tăng số lượng điều dưỡng viên như khuyến nghị”, ông nói.
Trong bối cảnh đó, tuần trước, Bộ Y tế đã đề xuất Chính phủ tăng phụ cấp y tế lên mức cao nhất để đảm bảo quyền lợi cho người lao động. Ngành Y tế kỳ vọng sẽ giải quyết được phần nào tình trạng cán bộ y tế nghỉ việc nếu tăng phụ cấp cho cán bộ y tế cơ sở, y tế dự phòng; huy động các nguồn lực xã hội hỗ trợ, giảm bớt khó khăn.
Trong thời gian chờ chính sách, các bệnh viện tiếp tục nỗ lực tìm cách giữ chân điều dưỡng viên. Theo lãnh đạo một bệnh viện chuyên khoa tuyến cuối tại TP.HCM, trước làn sóng điều dưỡng nghỉ việc sau dịch Covid-19 song song với việc tuyển dụng mới, bệnh viện đã tăng dịch vụ khám bệnh ngoài giờ. , tạo điều kiện thuận lợi cho nhân viên điều dưỡng. Sau giờ làm việc, bạn có thể làm thêm giờ để tăng thêm thu nhập.
Y tá Sơn cho rằng, niềm vui được cứu sống bệnh nhân đã khiến anh ở lại bệnh viện chứ không phải vì thu nhập. “Tôi sống một mình, ở viện nhiều hơn ở nhà nên cũng không tiêu nhiều. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc đi làm công ăn lương, vì thu nhập ít ỏi của tôi chỉ đủ ăn uống qua ngày”, anh chia sẻ. nói, nhưng anh không khỏi lo lắng. lo lắng “sau này có gia đình sợ không kham nổi”.
Vào một ca trực đêm gần đây, một nữ bệnh nhân 32 tuổi bị ngừng tim trên đường được đội của anh Sơn chở vào khoa. Anh ấy đã kích hoạt máy điều hòa nhịp tim, nhưng máy bị trục trặc. Một y tá trèo lên cáng để ấn tim cho bệnh nhân bằng tay, 3 người còn lại tiếp tục đẩy cáng để nhanh chóng đưa bệnh nhân vào phòng cấp cứu. May mắn thay, bệnh nhân đã vượt qua được tử thần.
“Ca cứu sống bệnh nhân này giúp tôi và các đồng nghiệp có thêm động lực để gắn bó với nghề”, nam điều dưỡng chia sẻ.
Lê Phương – Thụy An